Chắc chắn rồi, hãy bắt đầu với một đoạn văn bản hài hước và độc đáo sử dụng từ khóa “baccarat trắng” mà không theo bất kỳ cấu trúc cụ thể nào:
Trong một tối khuya, anh em tôi quyết định thử vận may với một trò chơi bài bí ẩn mà người ta gọi là “baccarat trắng”. Tôi đã đứng đó, mắt như hai hố sâu, nhìn vào những lá bài như những ngón chân của một vị thần ma thuật. Cậu em thì cười khúc khích, như thể đã biết trước kết quả. Đột nhiên, cậu nó nói: “Em nghĩ bài sẽ là… số 7!” Tôi nhìn cậu, như thể cậu vừa nói tiếng Phạn. “Số 7 à? Thật à? Đúng là em có một cái đầu “số 7” à!” Tôi cười lớn, và cậu em cũng cười theo, nhưng trong lòng tôi vẫn nghĩ: “Nếu bài là số 7, tôi sẽ không còn là tôi nữa!”
Trong khi đó, cô bạn của tôi, người luôn nghĩ mình là chuyên gia về mọi thứ, đã đứng đó, mắt lấp lánh với hy vọng. “Tôi nghĩ bài sẽ là… số 8!” Cô nói, giọng như thể cô đã biết trước từ khi còn trong bụng mẹ. Tôi nhìn cô, rồi nhìn cậu em, rồi nhìn lại cô. “Số 8 à? Thật à? Đúng là cô có một cái đầu… số 8 à!” Tôi cười lớn một lần nữa, và cả nhà cũng cười theo, nhưng trong lòng tôi vẫn nghĩ: “Nếu bài là số 8, tôi sẽ không còn là tôi nữa, mà là một con số!”
Cuối cùng, bài được, và tất nhiên, nó là số 6. Tôi nhìn vào lá bài, như thể nó vừa nói: “Tôi là số 6, và tôi không phải là số 7 hay số 8!” Tôi cười lớn, cậu em cười lớn, cô bạn của tôi cũng cười lớn. Chúng tôi cười vì sự ngớ ngẩn của mình, cười vì sự ngớ ngẩn của cuộc sống. Và trong những giây phút đó, tôi đã hiểu, có lẽ, cuộc sống chính là một trò chơi baccarat trắng, nơi chúng ta chỉ có thể cười và tiếp tục cuộc hành trình.
(284)