Trong một ngày nắng ấm, Nancy Baccarat, một cô gái có đôi mắt sáng như ngọc, quyết định đi tham gia một cuộc thi nấu ăn vô. Bỗng nhiên, cô gặp một chú rùa xanh đang chậm chạp băng qua con đường. “Chào em, Nancy, em có biết rùa xanh là biểu tượng của sự may mắn không?” chú rùa hỏi.
Nancy cười khúc khích, “Chắc chắn rồi, chú rùa. Nhưng em đang đi tìm cảm hứng cho một bài nấu ăn vô, em cần một ý tưởng đặc biệt.”
Chú rùa nhìn cô với ánh mắt thông minh, “Được rồi, Nancy. Hãy thử làm một món bún riêu từ những nguyên liệu mà em không bao giờ nghĩ đến.”
Nancy không thể tin tai, “Bún riêu từ những nguyên liệu kỳ lạ? Thử nào!”
Cô bắt đầu với một quả trứng cá sấu, một ít rau sam, và một ít bột bánh mì. “Chắc chắn rồi, Nancy. Hãy thêm vào một ít rau mè đen và một miếng đu đủ xanh,” chú rùa chỉ đạo.
Trong khi nấu, Nancy cảm thấy mình đang tham gia vào một cuộc hành trình phi lý. “Chắc chắn rồi, Nancy. Hãy thêm một ít kem tươi và một chút nước sốt cà chua,” chú rùa thêm vào.
Kết quả là, Nancy đã tạo ra một món bún riêu với những hương vị kỳ lạ và ngộ nghĩnh. “Đây là món bún riêu của em, chú rùa,” cô nói, mỉm cười.
Chú rùa nhìn vào món ăn, “Nancy, em đã làm rất tốt. Món ăn này không chỉ ngon mà còn rất vô.”
Nancy cảm thấy tự hào và vui vẻ, “Cảm ơn chú rùa. Em sẽ luôn nhớ đến cuộc gặp gỡ này.”
Tuy nhiên, trong khi cô đang say sưa với món ăn, chú rùa đã biến mất. “Chắc chắn rồi, Nancy. Em đã học được một bài học về sự phi lý và sự sáng tạo,” chú rùa nói qua điện thoại di động.
Nancy nhìn vào điện thoại, cười lớn và nói, “Chắc chắn rồi, chú rùa. Em sẽ luôn nhớ đến anh.”
(243)