Cô gái đẹp lên kèo mưa bất chợt – Cuộc gặp gỡ tình bạn ấm áp

Cô gái đẹp lên kèo mưa bất chợt – Cuộc gặp gỡ tình bạn ấm áp

Trong một buổi chiều nắng ấm, một cô gái xinh đẹp lên kèo với một cơn mưa bất chợt. Đôi mắt long lanh của cô như ngập tràn niềm vui khi nhìn thấy những giọt nước rơi từ bầu trời. “Mình sẽ không để mưa làm mình lạnh, mà sẽ biến nó thành một phần của cuộc sống,” cô nói với một nụ cười hạnh phúc.

Một người bạn của cô, tên là Nguyễn Văn Thảo, đang ngồi cạnh, cười khúc khích. “Xin chào, bạn ơi, mình thấy cô rất yêu đời,” Thảo nói, “Nhưng mình có thể hỏi cô một câu không? Mình có bao giờ muốn thử một ngày không có mưa không?”

Cô gái xinh đẹp mỉm cười, “Mình nghĩ là không đấy, mưa là một phần của cuộc sống mà. Mình đã từng nghe một bài hát hay nói: ‘Mưa rơi là vì trời thương em quá.’”

Nguyễn Văn Thảo gật đầu, “Cô đúng rồi. Mình cũng nghĩ vậy. Nhưng mà, mình lại thấy cô rất thích thú khi lên kèo với mưa.”

Một cơn mưa khác lại đến, và cô gái xinh đẹp lại cầm một chiếc ô nhỏ, bước ra khỏi nhà. “Mình thích cảm giác mưa rơi lên da mình, như một bài hát đang hát vang trong tâm hồn mình,” cô nói, “Mình cảm thấy mình đang sống trong một bài hát.”

Nguyễn Văn Thảo nhìn theo cô, “Cô thực sự rất đặc biệt, bạn ơi. Mình đã thấy cô lên kèo với cả gió, cả mưa, cả nắng. Mình không biết cô có cảm thấy mình như một người bạn hay không?”

Cô gái xinh đẹp quay lại, “Mình luôn cảm thấy như có một người bạn bên cạnh. Mình nghĩ rằng, bạn là một người bạn rất đáng quý, Thảo.”

Cả hai bước đi trong cơn mưa, không có gì khác ngoài niềm vui và sự ấm áp từ tình bạn. “Bạn có biết không, mình cảm thấy cuộc sống như một bài hát, và mình là người hát chính trong đó,” cô nói, “Mình không sợ gì cả, chỉ cần có bạn và niềm vui.”


(Tổng cộng 275 chữ)Tác giả: Trần Thị Hồng Yến